THANH SƠN – XUÂN SƠN
Tôi xa nhà tập làm thầy giáo
Từ buổi lúa làng ta tốt mượt đồng
Đến gốc đa cuối làng tôi còn ngoảnh lại
Trên cánh đồng xa em vẫn ngóng trông
Từ ấy: Tôi nhớ người thương không giới hạn
Đôi mắt em cười đơn điệu giữa muôn hoa
Tôi muốn tìm lim, nhưng em bảo còn xa
Đường phấn đấu vẫn còn chưa liên tục
Em bảo tôi bước trên đường hạnh phúc
Chẳng phải là khoảng cách e
Là đường thẳng D tiếp tuyến với đường tròn
Và thế là tổng xích ma điều dự định
Tôi đành bỏ qua cho hàm số triệt tiêu.
Trái tim không bị chặn bởi tình yêu
Gạt tư lự tôi tiến trên đường dài vô hạn.
$ song song trong lòng tôi tình bạn
Trái tim em là hàm số khả vi,
Xác định tim tôi một đoạn bất kỳ
Và tuần hoàn như một hàm số sin yểu điệu.
Từ buổi chia tay tôi không hiểu.
Còn gặp em ở điểm ?
Tôi với em trên hai tuyến đường xa
Vẫn liếc nhìn nhau qua một đường phân giác.
Những buổi hoàng hôn thả tâm hồn lưu lạc,
Vào ma trận của lòng em
mong xác định một trái tim.
Biết chắc lần em cũng sẽ lặng im
Tôi không nói lập phương trình tham biến,
Trên tọa độ Afin đôi ta cùng tịnh tiến
Nắm tay nhau qua định thức Ôxtrôgratxki
Rồi có lần qua ánh xạ z
Tôi bắt được mắt em trên vòng tròn lượng giác
Thân hình em là đường cong bậc hai tổng quát
Tôi liền dùng phép quay khử biến x, y
Không đành lòng nhìn theo bước em đi.
Tôi vội đổi biến số đưa em về phương trình chính tắc.
Biết bao đêm chị Hằng Nga đi vắng,
Tưởng thấy hình em dưới dấu tích phân.
Tiếng hát em như nước suối trong ngần
Róc rách trên trang sổ tình tôi chuỗi hàm hội tụ.
Lắng bước chân ai như bước chân em đó.
Mượn đoạn [a,b] tôi vội lấy tích phân
f(z), y(t) đổi biến số hai lần
Cận đã thế vào nguyên hàm từ thủa ấy.
Dù e có nhỏ đi đến mấy,
Tôi vẫn thấy em trong dấu môđun
Tình đôi ta mang một dấu lớn hơn
Thế mới biết: Yêu là chết n! vẫn phải!
Ngước một góc ỏ nhìn tôi em hỏi:
“Có bao giờ tại điểm x0
tình đôi ta xác định ở ¥”
Tôi trả lời em: “Hãy đặt hàm số phụ”
Khi Việt Bắc khắp núi rừng hoa nở
Xuân bước sang giới hạn trái thứ 70,
Tôi với em lại vội vã chia đôi,
Bởi hàm ẩn chưa có miền xác định.
Em mang trong lòng không gian con tuyến tính
Lưỡng lự phân vân trước điểm x
Phút chia tay lệ ướt đẫm hàng mi
Tạm biệt tôi em bước vào không gian Ơclit.
Trao tận tay em một Mêtric,
Hẹn đồng quy trên chuỗi số điều hòa.
Em tặng tôi một điểm q
Rồi gạt lệ bước trên quãng đường dài n biến.
Niềm thương nhớ dâng trào như sóng biển