Đường vào tim em như đường cong hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hình sin
Anh tìm vào theo đồ thị trái tim
Mơ vào khoảng nghiệm có hình em trong đó
Khoa Toán tròn tuổi năm mươi
Tôi về thăm cảnh nhớ người năm xưa
Thủa đầu tiến sĩ còn thưa
Ngày nay thạc sĩ Khoa chưa vừa lòng
Cô giáo đẹp tựa bông hoa
Từ vườn sư phạm tỏa ra khắp vùng
Chẳng cần tô phấn bôi hồng
Vẫn xinh, vẫn đẹp như trông vườn đào
Giảng đường giọng cô thanh cao
Mạng là nơi mà chính nỗi cô đơn
Khuất đâu đó ở phía sau bàn phím
Mạng là nơi thử một lần chiêm nghiệm
Những thực hư ẩn hiện giữa tim người
Hai bên modem anh và em
Cùng hai cái tên rất là ngộ nghĩnh
Tâm sự khi đùa khi thì nghiêm chỉnh
Chẳng biết đâu mà đối phó lẫn nhau
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn ai biến hoá khôn lường.
Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kì vọng cho khát khao vươn tới
Bao biến cố cho một thời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn.
Có lúc gần còn chút epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Nếu không lạc vào thế giới của những con số
Đâu biết chúng hòa bình và hợp tác biết bao
Đôi khi ai đó nghịch ác
Chia từng số ra rồi ghép nháo nhào với nhau
Không biết chúng sẽ phải day dứt bao lâu
Để đứng yên lành bên số mới tạo thành số mới
Đường vào tim em như đường cong hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hình sin
Anh tìm vào theo đồ thị trái tim
Mơ vào khoảng nghiệm có hình em trong đó
Cầu mong em đừng gặp điểm bất thường,
Chặng đường đi là một dãy số dương
Tôi thầm chúc em tích phân 2 lần đều thuận lợi.
Từ buổi em đi đứng trên Parabol tôi đợi
Tôi xa nhà tập làm thầy giáo
Từ buổi lúa làng ta tốt mượt đồng
Đến gốc đa cuối làng tôi còn ngoảnh lại
Trên cánh đồng xa em vẫn ngóng trông
Dấu hiệu Đalămbe báo tình con hội tụ
Trăng đơn điệu giữa khoảng không rực rỡ,
Cầm tay nhau cho bõ lúc phân kỳ
Dùng công thức Fuariê tính hệ số chia ly
Thầy dạy lại em nghe bài “Hàm số ngược”
Để mai sau em hiểu rõ lẽ đời
Như Vũ trụ sinh lưỡng nghi trời, đất
Như thời gian có dòng ngược, dòng xuôi.